Bạn đọc viết:

Giáo viên buồn vì rớt đề tài Chiến sĩ thi đua

(Dân trí) - Suốt mấy ngày nay, cô em gái tôi là giáo viên cứ rầu rĩ, buồn bã. Nhiều lúc em ngồi một mình và thở dài thườn thượt. Cả nhà ai cũng lo lắng cho em. Lí do là em mới rớt đề tài Chiến sĩ thi đua vòng tỉnh. Chúng tôi phải động viên mãi em mới nguôi ngoai…

Em gái tôi là một giáo viên trẻ nhiệt huyết và rất năng động. Trong giảng dạy, em luôn nỗ lực phấn đấu vươn lên. Nhiều năm liền em đạt giáo viên dạy giỏi vòng huyện. Học trò rất yêu quý em.

Hai năm gần đây, được sự động viên của thầy cô, bạn bè, nên em đăng kí Chiến sĩ thi đua vòng tỉnh. Khỏi phải nói em đã cố gắng như thế nào. Từ hồ sơ sổ sách đến hai tiết hội giảng em đều làm rất tốt. Ngay cả việc viết đề tài cũng thế. Em dành rất nhiều tâm huyết cho phần này. Bao kinh nghiệm đi dạy, em đúc kết và viết thành đề tài của mình. Nhiều năm em thường được Ban giám hiệu tuyên dương vì có những giải pháp mới trong dạy học. Chất lượng dạy học môn em luôn cao. Ngay cả giám khảo vòng trường cũng khen đề tài em có tính khả thi và có thể áp dụng vào trong giảng dạy. Thế nhưng cuối cùng đề tài của em vẫn không đạt. Khỏi phải nói em buồn như thế nào. Bao tâm huyết cuối cùng vẫn là con số không.

Năm vừa rồi, em tiếp tục “chinh chiến” tiếp. Suốt một năm em bỏ ra biết bao công sức nghiên cứu đề tài. Các cửa ải khó khăn em đã vượt qua hết. Hai tiết giảng đước đánh giá loại tốt. Đề tài vòng trường đạt loại A. Em kì vọng rất nhiều vào lần này. Những tưởng may mắn sẽ mỉm cười với em. Vậy mà cuối cùng em vẫn bị đánh không đạt. Em không hiểu vì sao mà đề tài của mình bị rớt hoài. Em rất muốn biết lý do bị rớt. Thế nhưng không ai trả lời cho em. Em buồn bã thấy rõ vì thất vọng.

Thực ra, trong công tác thi đua khen thưởng hiện nay vẫn còn rất nhiều bất cập. Chỉ tiêu thì ít mà giáo viên đăng kí lại nhiều. Ngoài ra còn hiệu trưởng, hiệu phó nữa chứ... Số lượng nhiều mà chỉ tiêu ít thì buộc phải có rớt thôi. Người đậu thì hồ hởi vui mừng, còn người rớt thì buồn bã, chán chường.

Gần hai tuần sau khi biết kết quả, em vẫn rất buồn. Em bảo năm nay không dám đăng kí phấn đấu nữa. Niềm hy vọng trong em đã sụp đổ. Cả nhà tôi lại phải động viên em mãi. Chuyện rớt đề tài có gì quá lớn đâu. Trong thi đua thì phải có người đậu, kẻ rớt chứ. Rằng niềm hạnh phúc lớn nhất của người giáo viên là sự thành đạt của học sinh. Em dạy tốt, được học trò yêu quý và kính trọng là hạnh phúc rồi. Tôi mong em hiểu được cái chính vẫn là đưa chất lượng giáo dục đi lên. Làm sao có nhiều kinh nghiệm để dạy học sinh cho thật tốt.

Bản thân tôi cũng đã từng như em. Dồn tất cả công sức một năm vào hội giảng rồi viết đề tài mà cuối cùng thì vẫn bị trượt đề tài. Có điều tôi không quá quan trọng như em. Với tôi tham gia hội giảng chỉ để nâng cao chất lượng giảng dạy mà thôi. Làm đề tài cũng vậy. Mấu chốt cuối cùng vẫn là giúp học sinh yêu thích môn học. Quan trọng nhất vẫn là được các em yêu quý và đánh giá cao trong giảng dạy. Chứ danh hiệu kia cũng không quá quan trọng với tôi. Vì thế mà tôi chẳng bao giờ buồn khi bị rớt danh hiệu thi đua cả.

Ôi, chỉ là chuyện đề tài thôi mà cũng có bao chuyện để nói. Mong rằng tất cả giáo viên chúng ta đừng quá quan trọng hóa danh hiệu Chiến sĩ thi đua. Hãy cố gắng hết lòng vì các em học sinh thân yêu. Chính các em mới là những giám khảo công tâm và chính xác nhất.

Loát Trần

Mọi thông tin, bài viết đóng góp cho chuyên mục Giáo dục, quý độc giả có thể gửi ban Giáo dục báo điện tử Dân trí theo địa chỉ email giaoduc@dantri.com.vn .

Xin trân trọng cảm ơn!