“Nhân vật Cám của bài văn 3 điểm này kinh quá”

(Dân trí) - “Theo tôi đây cũng là một đề văn rất hay và tạo nhiều điều kiện cho người viết thể hiện cá tính của mình. Chỉ có điều, đúng như giáo viên đã nhận xét, nhân vật Cám của bài văn này kinh quá...”.

“Nhân vật Cám của bài văn này kinh quá”
Dư luận đang có nhiều tranh cãi xung quanh việc có nên sửa phần kết truyện cổ tích Tấm Cám

Đó là phản ứng của độc giả từ địa chỉ menbinh@g... trước Bài văn điểm 3 của nữ sinh nhập vai Cám kể chuyện Tấm. Bài viết cũng nhận được nhiều ý kiến trái chiều quanh “nội dung đề bài” cùng điểm 3 của học sinh này.
 
Phải chăng ngôn ngữ “chợ búa” len vào chuẩn mực?

 

“Tôi phải thừa nhận là những năm gần đây cách ra đề văn của các trường phổ thông rất hay và sát với cuôc sống xã hội. Theo tôi đây cũng là một đề văn rất hay và tạo nhiều điều kiện cho người viết thể hiện cá tính của mình. Chỉ có điều, đúng như giáo viên đã nhận xét, nhân vật Cám của bài văn này kinh quá. Theo tôi nghĩ nó phản ánh rất nhiều cá tính của bạn học sinh này, vì lí do ngôn ngữ của bài văn rất giống, rất gần với ngôn ngữ đời thường mà nhiều cô cậu học trò hiện nay đang sử dụng và cho đó là một lối diễn đạt thông dụng. Thiết nghĩ, đề văn rất hay nhưng có lẽ cách học văn còn chưa hay chăng?Tại sao ngày càng nhiều bạn trẻ có cá tính một cách lệch chuẩn như thế? Tại ai? Tại nhà trường, tại gia đình hay tại xã hội? Hay là do bản thân các bạn trẻ không ý thức được mình đang nói gì, làm gì? Thật là buồn”, độc giả menbinh@g... viết.

 

“Không thể hiểu nỗi ngôn ngữ của học sinh bây giờ, cảm nhận văn mà viết đến đáng sợ…”- độc giả Ngọc Hà.

 

Phải coi đây là truyện Tấm Cám thế kỷ 21 vì bạn cho Cám ác quá, hơn cả truyện cổ rồi. - độc giả Đỗ Phụng Hiệp.
 
Cô giáo quy định cho trò không viết tắt, còn chính giáo viên lại viết tắt trong phần nhận xét. Về nội dung thì trò cũng làm đúng yêu cầu là nhập vai Cám để kể lại truyện. Có điều ngôn ngữ được trò sử dụng cộc cằn đáng sợ thật, nó toát nên phần nào sự thật có một số học trò hiện nay đang thể hiện văn phong như vậy trong cư xử tại cuộc sống hiện tại. Thật khiếp khi thấy mấy cô bé đại bàng lột quần áo bạn, nói tục chửi bậy, quay video đưa lên mạng - độc giả Vuthu Trang viết.
 
Lời phê của cô giáo
Lời phê của cô giáo cũng nhận được những ý kiến góp ý của các độc giả.

 

Những lời góp ý thẳng thắn tới… cô giáo

 

Mặc dù phải thừa nhận những ngôn ngữ các em sử dụng hiện nay đã đi quá xa với những cái hay cái đẹp của “lễ học”, những từ ngữ xô bồ ngoài đời sống được các em bê nguyên vào cả những bài học chuẩn mực. Song, cũng bởi con mắt nhìn từ nhiều chiều, độc giả cũng đã góp ý thẳng thắn tới các thầy cô trong những comment dưới đây:

 

Thực ra bạn này đã biết vận dụng rất tốt ngôn ngữ "đầu đường, xó chợ" để viết bài này, tuy nhiên lỗi chính tả nhiều quá. Theo tôi khi ra đề văn này chính thầy cô giáo mới là người đáng bị lên án, tại sao không cho học sinh nhập vai Tấm một người ngoan, hiền, tốt để cho các em học theo mà lại đi lấy nhân vật Cám. Em học sinh này bị điểm 3 oan quá!- độc giả btd bình luận.

 

Đã là cái ác thì tôi nghĩ thể hiện như bài văn này cũng rất hợp với vai đó chứ sao lại phê là đáng sợ, có lẽ cô giá này muốn nhân vật cám phải hiền à, nếu như vậy thì đã không có chuyện tranh dành yếm rồi lừa nhau, tôi đánh giá bài này rất là cao với cách suy nghĩ hiện đại và lối dẫn rắt câu chuyện cũng rất hay, chỉ mỗi tội chữ viết văn mà viết tắt thì trừ điểm là không oan, đề nghị xem xét lại trình độ của giáo viên thì hơn. - độc giả Nguyễn Văn Phương.

 

Bản thân cô giáo cũng viết chữ "không" thành "ko" thì làm sao trau chuốt cho học sinh. Giáo viên bây giờ cũng "chữ nghĩa cẩu thả" quá! - độc giả Thang Nguyen.

 

Cá nhân mình cảm thấy thú vị khi đọc bài văn của em này.. Không biết e là ai nhưng chị nghĩ em chắc hẳn phải là người có cá tính mạnh, tư duy khác biệt để nhập thân vào góc nhìn phản diện của Cám như vậy. Không bàn đến câu chữ nhiều nhưng mình thấy nhân vật Cám trong truyện của em phác họa tính cách rõ nét và khá chính xác đấy chứ. Tự thấy nó không có gì sai so với yêu cầu đề bài đưa ra cả… và cũng chưa hiểu nếu cô giáo cho điểm vậy ko biết cái chuẩn chấm điểm bắt buộc như thế nào để được điểm cao? Lời phê cũng không phải là một sự góp ý chân thành cho cách viết của học sinh mà chỉ một câu cảm thán cá nhân... Không hiểu khi nào nhà trường mới để (và tôn trọng) cho học sinh tự do phát huy trí tưởng tượng và thể hiện sự sáng tạo của mình? - độc giả Chân Tú.
 
Bài làm của học sinh
Bài làm của học sinh

 

Đọc những câu văn này tôi cũng thấy cảm giác giống như cô giáo chấm bài đã phê. Nghe đanh đá và chợ búa quá! Nhưng thiết nghĩ nếu chủ nhân bài văn này lại là cô học trò ngoan hiền thì cũng nên chấm điểm vì sự tưởng tượng thật sinh động! - độc giả viethm - HUE.

 

Tôi và nhiều người khác cùng làm lại có cảm nhận khác về bài viết của em học sinh này. Đọc bài viết tối cảm thấy em đã làm tốt trong việc nhập vai nhân vật Cám, và em cũng đã kể lại câu chuyện này một cách khéo léo theo phong cách hiện đại phù hợp với suy nghĩ của các em bây giờ. Nội dung và thông điệp mà câu chuyện này muốn nói em cũng đã truyền đạt khá tốt. Thử hỏi ai đọc xong câu chuyện này lại không thấy Cám là người xấu, mưu mô, còn Tấm là một cô gái tốt. Tôi nghĩ nên cho em điểm 8 trở lên.- độc giả Nguyễn Hùng.

 

***

Và rồi, khi lắng lại sau những tranh cãi đúng sai buộc nhiều người nghĩ về cái tạo từ ý nghĩ thành hành động, một đứa trẻ sẽ làm sai nếu buộc nó phải nói sai nhiều lần. Đó cũng là điều đáng suy nghĩ, mà độc giả Tân Lê đã gửi tới chúng tôi:

 

Đề bài qua hóc búa! Bỏ qua hình thức trình bày và lỗi chính tả tôi thấy rằng học sinh trên rất khá về khả năng tư duy. Nếu thực sự là nhân vật Cám thì các tình tiết trong câu chuyện khá hợp lý. Suy nghĩ và hành động thể hiện cho nhân vật phản diện rất đạt. Nói thật ! với đề văn như thế này thì khó cho học sinh quá. Kết quả chúng ta đã rõ nếu đọc bài văn kia. Tôi thực tình không hiểu gợi ý của các thầy cô như thế nào nhưng đã vô tình tạo cho các em suy nghĩ và thể hiện ra cái xấu. Tôi mong rằng nhà trường và các thầy cô nên suy nghĩ thật kĩ trước khi ra đề bài để tránh cho học sinh suy nghĩ và viết nên những câu văn trên. Thân!
 

Bài làm

Tôi là Cám, tôi sống với mẹ tôi và con của dượng tôi vì bố nó chết lâu rồi nên mẹ con tôi nuôi nó. Nhưng tôi cũng không ưa nó lắm vì nó lúc nào cũng ra vẻ làm chị. Hàng ngày nó cũng khá chăm chỉ vì việc nhà, tôi thấy cũng cỏn con: cho lợn ăn, chăn châu, nấu cơm, giặt quần áo… Tôi thấy ít việc đó nó làm hợp hơn tôi vì tôi còn bận chọn vải may quần áo và đi làm tóc tai. Tôi đang tuổi đôi mươi mà!

Có hôm mẹ tôi giao cho hai đứa công việc, mỗi đứa một giỏ để đi bắt đầy giỏ tôm cua. Đứa nào nhanh chân thì được cái yếm đỏ mẹ tôi mới mua đẹp mê hồn. Nhưng tôi thì có biết lội ao hồ bao giờ, bẩn hết quần áo mất. Con Tấm thì cứ tìm tìm mò mò đến bao giờ mới xong? Mình cứ đi hái hoa bắt bướm tí đã rồi về bắt tôm cua sau. Chiều khi tôi ra thì đã muộn rồi, thôi thì lừa con ngu kia một phen vậy:

Chị Tấm ơi chị Tấm
Đầu chị bị lấm
Chị ra ruộng sâu mà gội đầu, không về mẹ mắng đó.

 

Haha, nó đã tin lời mình, mình phải nhanh tay đổ hết tôm cua tép giỏ nó sang giỏ của mình mới được. Về nhà được lấy yếm đỏ, và tôi đã có cái yếm đỏ. 

Một hôm nọ, tôi thấy con Cám ít ăn, hay để giành một bát cơm của mình. Tôi với mẹ mới rình xem con ranh đang làm gì. Tôi và mẹ đã thấy nó gọi là:

Bống bống bang bang
Bống ăn cơm vàng
Cơm bạc nhà ta
Chớ ăn cơm hẩm
Cháo hoa nhà người

thì có con cá bống bé lòi lên. Tôi và mẹ tính thịt nó làm bữa bống kho. Hôm sau tôi và mẹ lừa nó đi chăn trâu xa không thì người ta thu trâu. Rồi tôi và mẹ tôi bắt con cá bống lên ăn thả ruột lại. Giờ nó hết người làm bạn nhé! Mình phải giấu xương ở xó bếp không nó biết với được. 

Sắp đến vũ hội, mẹ và tôi chuẩn bị quần áo giầy dép mới cho tôi thật đẹp để kiếm chồng. Hôm đó tôi và mẹ chuẩn bị đi, con Tấm cũng đòi đi. Tôi tức quá, tôi suy mẹ đổ hết thóc gạo vào nhau cho nó ngồi mà sàng mà lọc. Haha, sáng mai cũng chưa xong đâu, rách rưới còn đòi theo quý tộc hahaha… 

Đang chơi hội vui vua ban lệnh thử giày, ai đi vừa là vợ vua. Mẹ và tôi cùng thử nhưng giầy con nào mà bé thế, bố tao cũng không ních vào được. Lựa đằng này đằng kia đau cả chân, bực cả mình đành thôi. Rồi có một con đến thử rất giống con Tấm nhưng đẹp hơn, nó chỉ gần bằng tao thôi sao lại vừa giầy nhỉ. Bực quá! Gọi nó thì đúng nó rồi. Vua đưa nó về tổ chức đám cưới luôn mới sợ. Con này là con ôsin mà, vua mù rồi.


Đến ngày dỗ bố nó cũng biết đường vác mặt mà về. Bây giờ oai như cóc rồi, bà sẽ cho mày một phen.

 

Theo Vietnamnet

 

 
Lan Em