Đi học tiếng Anh giá rẻ:

Nỗi buồn "khuyến mãi"...

(Dân trí) - Thật trớ trêu, ngay buổi học đầu tiên, tôi đã biết mình bị “hớ”. Cùng lớp với tôi cũng có vài người đi học theo kiểu "có thẻ học bổng". Một cô bé kể: "Em đi siêu thị, thấy người ta phát cho những thẻ giảm giá này rất dễ dàng, đâu cần phải đi họp báo gì gì đâu?"...

Bất ngờ có tấm thẻ học bổng trị giá tới 600.000 đồng/khoá học từ một người bạn, tôi hồ hởi đến trung tâm Anh ngữ London Cambrigde đăng ký học một khóa tiếng Anh, vừa để nâng cao trình độ, vừa để đỡ phí món quà bất ngờ "từ trên trời rơi xuống" này.

 

Đến 18 Hàng Quạt, một trong những trụ sở của Trung tâm Anh ngữ London, chưa kịp hỏi về các khoá học, tôi đã được “hướng dẫn”... nộp thêm tiền rất chu đáo. Hóa ra tấm thẻ ghi học bổng trị giá 600.000 đồng mà tôi được tặng chỉ có giá trị bằng 2/3 khóa học, nếu tôi muốn học hết cả khóa học 3 tháng thì phải nộp thêm 300.000 đồng. Suy đi tính lại, tôi tặc lưỡi vì đằng nào mình cũng muốn học tiếng Anh cho "ra hồn".

 

Vả lại, nhìn lượng học sinh ra vào trung tâm tấp nập, tôi cũng thấy yên tâm phần nào về chất lượng, hơn nữa, nếu không nộp thêm tiền thì đành bỏ phí tấm thẻ... Nghiến răng nộp thêm 300.000 đồng để đăng ký vào học và nhận lớp, những tưởng là hết khoản phải đóng thêm nhưng theo yêu cầu của ban đón tiếp, tôi lại được hướng dẫn bỏ thêm một khoản tiền nữa để mua giáo trình riêng của trung tâm soạn, photo đóng bìa màu hồng.

 

Nhưng thật trớ trêu, ngay buổi học đầu tiên, tôi đã biết mình bị “hớ”. Cho đến khi chính mắt tôi nhìn thấy những tấm băng rôn treo ở cửa trung tâm thông báo đang trong đợt giảm 50% học phí cho các khóa học, tôi mới té ngửa ra là mình bị “hớ” thật.

 

Như vậy nghĩa là với bất cứ ai, khi đăng ký một khóa học 3 tháng giá 900.000 đồng cũng chỉ phải trả 450.000 đồng. Tôi đã nộp "sống" 300.000 đồng, cũng có nghĩa là tấm thẻ học bổng trị giá 600.000 đồng của tôi thực chất chỉ là 150.000 đồng! Ngoài ra, sách giáo trình học là một phần trong số tiền cả khoá học, tuy nhiên có lẽ do khuyến mại hết cỡ nên các trung tâm này đã cố ý buộc học viên phải tự bỏ tiền ra mua sách. Có sách thì mới học được chứ! Trót đóng tiền rồi, đâm lao thì phải theo lao!

 

Chưa hết, theo học đến tuần thứ 3 thì tôi bắt đầu nản, cô giáo người Việt mặc dù dạy theo giáo trình riêng của trung tâm nhưng phương pháp giảng dạy cũng không có gì mới mẻ. Việc xếp học sinh vào các lớp học cũng tùy tiện, chủ yếu do học sinh tự đánh giá trình độ rồi đăng ký nên khi vào học, người thì thấy dễ, kẻ thì chẳng hiểu gì.

 

Đến buổi thứ 5 thì có một thầy người nước ngoài đến dạy, dường như không hề biết lớp đã học gì, học đến đâu, thày nói một hồi chẳng ai hiểu đành quay sang chơi mấy trò chơi đến hết buổi. Trong khi những dòng quảng cáo của trung tâm ghi rằng 1/3 chương trình học do giáo viên người bản địa giảng dạy! Qua câu chuyện bập bõm, chúng tôi cũng biết rằng "thầy giáo" chỉ đi kiếm thêm, nghề chính của thày là kỹ sư tin học.

 

Vốn đã qua một vài “cua” học ở một số trung tâm dạy ngoại ngữ, chuyên trị các giáo trình có sẵn như Headway, Life Line, Streamline... thường đóng đô ở những địa điểm thuê sẵn như Ngô Sĩ Liên, Đặng Trần Côn, Cát Linh, Nhà Chung, hoặc các nhà văn hóa trên địa bàn Hà Nội, tôi cũng đã thuộc làu bảng giá, cách dạy.

 

Học phí chỉ khoảng 300.000- 400.000 đồng/khóa. Mỗi giáo viên lên lớp xách theo một cái đài cũ mèm, tua băng xành xạch rồi gần như tự nghe, tự trả lời vì học viên không thể lắng nghe, không thể thấu hiểu. Lớp nào cũng chỉ một vài buổi đầu học sinh đi khá đầy đủ rồi rơi rụng dần. Có những lớp học buổi nào cũng thênh thang vì chỉ có giáo viên và dăm ba học viên, rồi sau đó là những ca ghép lớp náo loạn đến phát chán.

 

Nguyên Hà