Tha thứ hay không lỗi lầm trẻ thơ?

(Dân trí) - Từ trước tới giờ L.T.H, học sinh lớp 6 trường THCS Huy Văn, Hà Nội luôn là học trò ngoan, học giỏi, nhưng giờ đây em đang có nguy cơ bị đuổi học vì trót lấy trộm tiền của một bạn trong lớp.

Có mặt trước cổng trường THCS Huy Văn, chúng tôi bắt gặp H đang dõi ánh mắt vào trường, nơi bạn bè em đang nô đùa trong giờ giải lao. Cô bé 12 tuổi đứng ngoài cánh cổng trường im lìm với ánh mắt buồn bã.

 

Theo lời chị P (mẹ em H), H là một học sinh ngoan, từ năm lớp 1 đến lớp 5, em luôn đạt danh hiệu học sinh giỏi và có đạo đức tốt. Kết thúc cấp tiểu học em được nhận vào học lớp 6 trường THCS Huy Văn.

 

Nhưng có một điều chị P không hề biết là trong thời gian nghỉ hè, H đã ham chơi điện tử. Cũng vì điều này mà em đã trót dại lấy trộm tiền của bạn cùng lớp. Khi cô giáo chủ nhiệm phát hiện ra, nhà trường đã buộc em phải thôi học, chuyển trường để khỏi ảnh hưởng đến những bạn khác.  

 

“Tôi bận đi làm từ sáng đến tối nên không quản lý được cháu. Tôi cũng biết, hiện tại cháu không ngoan, hành động ăn trộm tiền là không thể chấp nhận được, nhưng lần đầu phạm lỗi chẳng nhẽ nhà trường không thể tha thứ được hay sao?”, chị P nói lẫn trong nước mắt.

 

Trao đổi với PV Dân trí, cô Hằng - Hiệu trưởng của trường cho hay: “Nếu để H ở lại thì e rằng sẽ tạo thói quen xấu cho các học sinh khác. Hơn nữa, nếu giữ H ở lại, chúng tôi bắt buộc phải ghi trong học bạ về sai phạm của em. Như vậy học bạ của em sẽ có “vết nhơ” xấu này. Vì thế chúng tôi mới đề nghị gia đình chuyển em sang trường khác. Khi xác nhận chuyển trường, chúng tôi sẽ không đề cập vấn việc sai phạm của em ấy, như vậy có lẽ tốt hơn”.

 

Tiếp nhận thông tin này, chị P buồn rầu nói: “Trường THCS Huy Văn gần nhà nên cháu có thể tự đi học được. Gia đình tôi hiện khá khó khăn, một mình nuôi hai con ăn học nên nếu để cho cháu học trường dân lập hoặc trái tuyến thì tôi không kham nổi. Tôi mong nhà trường hãy cho cháu một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm”.

 

H mới chỉ là một đứa trẻ 12 tuổi, còn quá non nớt. Hành động của em chỉ là sự bột phát tức thời. Nếu có sự kết hợp tốt giữa gia đình và nhà trường thì hoàn toàn có thể uốn nắn được. Bắt em chuyển trường khi vừa nhập học chưa đầy 2 tháng, H lại phải làm quen với môi trường mới cùng nỗi “ám ảnh” của ngôi trường cũ, liệu em có đủ sức để vượt qua?

 

Có thể có lúc H chưa ngoan, nhưng nếu em biết lỗi, biết sửa sai thì “vết nhơ” đó có nhất thiết phải ghi trong học bạ?

 

Nguyễn Hùng