Ứa nước mắt khi nghe chuyện cô học trò mồ côi đỗ đại học

(Dân trí) - Bố mẹ lần lượt ra đi, bỏ lại ba anh em trong căn nhà trống vắng. Vượt lên khó khăn, Mai luôn cố gắng trong học tập. Giấc mơ tiến đến giảng đường đại học đã thành hiện thực, nhưng giấc mơ trở thành kỹ sư nông nghiệp với em dường như còn quá xa vời...

Trong căn nhà cũ nát nằm cuối xóm Bói Kênh (xã An Lão, huyện Bình Lục, tỉnh Hà Nam), chúng tôi gặp em Nguyễn Thị Mai (sinh năm 1996, học sinh lớp 12A3, Trường THPT Nguyễn Khuyến, huyện Bình Lục). Kỳ thi đại học vừa qua, Mai đã thi đỗ vào khoa Khoa học cây trồng, Học viện Nông nghiệp Việt Nam. Phía trước Mai là cổng trường đại học mơ ước và còn cả một quãng đường dài đầy thử thách...
 

Sau khi đọc bài viết trên báo điện tử Dân trí, nhiều bạn đọc ngỏ ý muốn liên hệ để động viên, chia sẻ với cô học trò mồ côi Nguyễn Thị Mai. Đáp ứng yêu cầu của bạn đọc, chúng tôi xin đăng tải số điện thoại của em Mai: 0968 972 360 (địa chỉ: xóm Bói Kênh, xã An Lão, huyện Bình Lục, tỉnh Hà Nam)

Gia cảnh éo le của cô học trò mồ côi học giỏi

Ngồi trò chuyện với Mai, chúng tôi không khỏi chạnh lòng khi nghe em kể về gia cảnh đầy éo le và nước mắt của mình. Cuộc sống của em nước mắt nhiều hơn nụ cười. Nhà em vốn kinh tế khó khăn, nhất là từ khi mẹ mang trọng bệnh vào năm 2007, bao nhiêu đồ đạc trong nhà lần lượt ra đi theo những đợt điều trị của mẹ, nhưng rồi mẹ cũng bỏ 4 bố con Mai ra đi.


Chưa kịp đứng vững sau sự ra đi quá đột ngột của mẹ, 3 năm sau lần lượt bà ngoại rồi đến bố cũng mắc bệnh ung thư vòm họng rồi bỏ lại ba anh em trong căn nhà hiu quạnh. Cú sốc tinh thần quá lớn khiến anh em Mai không thể đứng vững. Anh trai Mai là em Nguyễn Tiến Thành (sinh năm 1993) ước mơ đến giảng đường cũng đứt gánh vì phải ở nhà đi làm lo cho các em đi học, trong khi đó cậu em út Nguyễn Mạnh Cường thì bị bệnh tâm thần từ nhỏ.

Không chỉ học giỏi, Mai còn rất giỏi việc đồng áng.
Không chỉ học giỏi, Mai còn rất giỏi việc đồng áng.

Ba anh em cứ thế nương tựa vào nhau mà sống qua ngày, nguồn thu nhập chỉ dựa vào 4 sào ruộng bố mẹ để lại. Cứ sau mỗi buổi đi học về, Mai lại lo cơm nước rồi ra đồng làm việc phụ giúp cùng anh trai. Bữa cơm của ba anh em chỉ là ít rau chấm mắm, bữa thì cháo chan với nước mắt. Cuộc sống khổ cực cả về vật chất lẫn tinh thần và lo lắng học tập, mưu sinh đã làm cho cô học trò nghèo gầy guộc, khuôn mặt xanh xao và đôi mắt luôn chứa đầy nước mắt.

Anh Nguyễn Ngọc Chính, chú họ của em Mai, tâm sự: “Từ lúc bố mẹ cháu mất, cuộc sống của các cháu nó thiệt thòi, khó khăn đủ mọi đường, bữa cơm với rau, bữa cháo trắng, em út thì lại mắc bệnh tâm thần, nay ốm mai ốm nên hai cháu lớn chạy khắp nơi. Giờ quanh đây chỉ còn mình tôi là thân thiết duy nhất, nhưng nhà tôi cũng khó khăn chỉ giúp được cháu nó phần nào thôi”...

Những nghiệt ngã của cuộc sống không làm em gục ngã, Mai rất giàu nghị lực, ngoan hiền và chịu thương, chịu khó. Cuộc sống vất vả là thế nhưng chưa bao giờ em từ bỏ ước mơ được đến trường và không ngừng nỗ lực học tập, 12 năm học Mai luôn đạt danh hiệu học sinh tiên tiến xuất sắc. Gắn bó với cây lúa từ nhỏ nên Mai thấu hiểu nỗi vất vả “một nắng hai sương” của người nông dân, vì vậy em luôn ước mơ làm một kỹ sư nông nghiệp về giúp bà con lối xóm.

Mai “siêu nhân”

Đó là biệt danh mà bạn bè trong lớp đặt cho Mai, bởi nghị lực phi thường của cô học trò nghèo mồ côi học giỏi. Ở lớp Mai luôn là học sinh ngoan ngoãn học giỏi, về nhà Mai lại làm thoăn thoắt các công việc đồng áng mà đám bạn không ai bì kịp. So với đám bạn cùng trang lứa, Mai thiệt thòi đủ thứ, cũng từ chính những thiệt thòi ấy mà cô học trò mồ côi luôn tự nhủ mình phải cố gắng hết mình trong học tập.

Năm 2013, em trai Mai được đón vào nhà tình thương ở Thái Bình, mặc dù phải xa em trai, nhưng cuộc sống vì thế cũng đỡ vất vả hơn đôi chút. Anh trai của Mai không thuộc đối tượng đi bộ đội, nhưng vẫn làm đơn tình nguyện nhập ngũ vào đầu năm nay.

12 năm học, Mai luôn đạt danh hiệu học sinh tiên tiến xuất sắc.
12 năm học, Mai luôn đạt danh hiệu học sinh tiên tiến xuất sắc.

Ở nhà còn lại một mình, Mai vừa đi học vừa đi ra đồng làm, những buổi đi ôn lò luyện thi như đám bạn cùng lứa chưa bao giờ xuất hiện trong ý nghĩ của em. Đến vụ mùa, một mình Mai làm quần quật không xuể 4 sào ruộng, thương cô bạn mồ côi nên các bạn cùng lớp thường rủ nhau đến nhà Mai phụ giúp để Mai có thêm thời gian ôn thi.

Ngày lên Hà Nội đi thi, nhìn người nào cũng được bố mẹ đi cùng, Mai ứa nước mắt, cầm mấy trăm nghìn trên tay phải tính toán đủ thứ, nào là tiền xe, tiền ăn, tiền trọ…Đến khi có giấy báo về em đỗ đại học, mừng vì ước mơ đã thành hiện thực, nhưng em lo lắng không biết lấy đâu ra tiền để nhập học.

Ước mơ giảng đường đã thành hiện thực, nhưng phía trước Mai còn nhiều chông gai, thử thách.
Ước mơ giảng đường đã thành hiện thực, nhưng phía trước Mai còn nhiều chông gai, thử thách.

Mai tâm sự: “Từ ngày bố mẹ em mất, em luôn tự nhủ với bản thân mình rằng sẽ học thật tốt, đôi lúc ước mơ của em tưởng chừng như không thể thực hiện được, vừa tủi thân vừa tuyệt vọng, những lúc như vậy anh trai em luôn động viên em cố gắng. Nhưng đến bây giờ em không biết phải cố gắng như thế nào nữa…”.

Nói về hoàn cảnh của Mai, ông Trần Ngọc Thượng - Phó Chủ tịch UBND xã An Lão cho biết: “Gia đình cháu Mai là một trong những gia đình hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, xã cũng rất quan tâm đến gia đình nhà cháu Mai, anh trai thì tình nguyện đi bộ đội, em trai tâm thần, còn mỗi mình cháu Mai ở nhà nhưng rất ngoan ngoãn và học giỏi…”.

Phía trước Mai còn nhiều chông gai thử thách, ngày nhập học đang đến gần nhưng em vẫn chưa biết làm như thế nào để lấy tiền nhập học. Dự định ban đầu của Mai là sẽ thuê nhà trọ ở ngoài, vì em có thuê ở ngoài thì thời gian không bó buộc em mới đi làm thêm được.

Giấc mơ tiến đến giảng đường đại học của Mai đã thành hiện thực, nhưng giấc mơ được làm một kỹ sư nông nghiệp với em dường như còn quá xa vời. Hoàn cảnh gia đình khó khăn không biết rồi đây cô học trò mồ côi này liệu có đủ sức để vượt qua những khó khăn trước mắt?

Đức Văn